[Review] NINTENDO3DS -
NGƯỜI KẾ VỊ SÁNG GIÁ.
(Bài đánh giá dựa trên firmware 4.1.0-8U của 3DS hệ US -
Sẽ tiếp tục cập nhật thông tin mới cho những phiên bản tiếp theo.)
NGƯỜI KẾ VỊ SÁNG GIÁ.
(Bài đánh giá dựa trên firmware 4.1.0-8U của 3DS hệ US -
Sẽ tiếp tục cập nhật thông tin mới cho những phiên bản tiếp theo.)
Tại hội chợ các thiết bị giải trí điện tử E3, năm 2010, hãng Nintendo đã chính thức công bố những thông tin liên quan đến sản phẩm mới nhất, trong dòng máy chơi game cầm tay chuyên dụng của hãng. Với tên gọi là Nintendo 3DS, sản phẩm này có nhiều thay đổi cải tiến hơn, so với các sản phẩm cùng dòng máy chơi game DS.
Trước khi hội chợ E3 2010 diễn ra, thì vào tháng 03 năm 2010, Nintendo đã từng đề cập đến cái tên “Nintendo 3DS”, như một bước tiến lớn về phần cứng. Nhưng, vào thời điểm ấy, các Nhà phân tích lại cho rằng: ‘Sẽ còn rất lâu’, Nintendo mới cho ra mắt chiếc máy 3DS của họ. Với lí do, sản phẩm DSi XL là còn ‘chưa kịp nguội’ trên thị trường.
Bất chấp những dự đoán, Nintendo cho ra mắt sản phẩm Nintendo 3DS, tại thị trường Nhật Bản vào ngày 26/02/2011. Sau đó 01 tháng, hệ máy này cũng lần lượt đến với các thị trường khác, như là: thị trường bắc Mỹ (NA), thị trường châu Âu (EU), thị trường Úc (AU) và Hàn Quốc (KO).
Chi tiết nổi bật dễ dàng nhận thấy phải kể đến đầu tiên của sản phẩm Nintendo 3DS, đó chính là màn hình trên của chiếc máy này được ứng dụng kỹ thuật ‘dựng hình nổi’ (stereoscopic). Nhưng, điều đáng chú ý của việc dựng hình nổi trên Nintendo 3DS, đó là người dùng sẽ tự cảm nhận được chiều thứ 3 của hình ảnh được hiển thị, do hiệu ứng mang lại. Mà họ không cần dùng đến bất cứ một phụ kiện hỗ trợ nào khác (autostereoscopy).
Kỹ thuật dựng hình trên Nintendo 3DS, khơi lại một cụm từ đã từng có trước đó nhưng được ít người biết đến, tạm gọi là “3D không cần kính” (glasses-free 3D, hay glassesless 3D). Cụm từ trên dùng để chỉ việc hiển thị một hình ảnh có đồng thời 02 nhãn-phổ, dành cho mắt bên trái và bên phải. Gần giống với sự giao thoa của ánh sáng, màn hình hiển thị được hình ảnh ‘3D không cần kính’ tạo ra một nguồn sáng, bao gồm những vân sáng và vân tối đan xen nhau. Trong đó, bao gồm những vân sáng dành cho mắt bên trái, và những vân sáng dành cho mắt bên phải. Ở một khoảng cách thích hợp, nguồn sáng này chiếu đến mắt người dùng, và được truyền đến vùng nhận dạng hình ảnh của bộ não. Bộ não bị ‘đánh lừa’ và cho một hình ảnh có chiều sâu “thật”. Nói cách khác, hình ảnh 3D mà người dùng thấy được, từ kỹ thuật dựng hình này, là những gì mà họ cảm nhận được! Chứ không phải là ‘sự nhìn thấy đơn thuần’. Chiều sâu của hình ảnh ở trên, có thể gọi là một ‘chiều sâu hoàn hảo’ (3 full-dimensions).
:: Nintendo 3DS - Kỹ thuật ‘rào thị sai’
(Parallax barrier)
Auguste Berthier là người đã phát minh và đặt nền tảng cho kỹ thuật này. Tuy nhiên, ông chưa hề có một thực nghiệm nào để chứng minh cho lý thuyết của mình. Mãi đến năm 1901, một nhà phát minh người Mỹ, đó là Frederic E. Ives, đã có tiến hành các thực nghiệm và biến những điều trên giấy thành hiện thực. Ông đã tạo ra được những bức ảnh, mà người xem có thể cảm nhận được ‘chiều sâu thật’ một cách tự nhiên. Ngay sau đó không lâu, Ives đã làm và rao bán những bức ảnh ‘độc đáo’ ấy, như những bức hoạ dùng trong việc trang trí nội thất. Và tất nhiên, đây được coi là hoạt động kinh doanh tiên phong khai thác kỹ thuật hiển thị hình ảnh 3D dùng ‘rào thị sai’.
Một thế kỷ sau đó, hãng Sharp đã ứng dụng công nghệ điện tử trong việc phát triển và thương mai hoá kỹ thuật cổ điển này. Tiếp đó, là hãng Hitachi cũng trình diễn một mẫu điện thoại di động, có màn hình dùng kỹ thuật hiển thị hình ảnh có ‘chiều sâu thật’. Đến năm 2009, hãng Fujifilm lại giới thiệu sản phẩm máy chụp ảnh kỹ thuật số, với tên gọi Fujifilm FineFix Real 3D W1, với màn hình hiển thị ảnh 3D rộng 2,8 inch.
Gần đây nhất là, tại hội chợ triễn lãm giải trí điện tử (E3) - năm 2010, Nintendo ‘nối bước’ với chiếc máy chơi game cầm tay, ứng dụng kỹ thuật hiển thị hình ảnh 3D không cần dùng kính, dùng rào thị sai.
:: Nintendo 3DS - "Lạ lạ, quen quen..."
Nintendo 3DS hầu như thừa hưởng những đặc trưng và ưu điểm thiết kế, từ những người anh em trong dòng máy chơi game cầm tay Nintendo DS. Hệ thống điều khiển quen thuộc bao gồm các phím điều hướng: lên, xuống, trái, phải; cùng với các phím chức năng A, B, X, Y, L, R; và 02 phím hệ thống Start/Select. Tất nhiên, không thể thiếu màn hình cảm ứng, với kích thước 3.02 inches; và một microphone để thu nhận tín hiệu âm thanh. Ngoài cách điều khiển truyền thống, thông qua giao diện nút bấm, 3DS còn hỗ trợ cho người dùng thêm cách điều khiển bằng cảm biến hồi chuyển (gyroscope). Người dùng có thể điều khiển bằng cách rung/lắc/nghiên chiếc 3DS.
Ngoài những đặt điểm chung trên, Nintendo 3DS mang đến không ít những chi tiết phần cứng mới, nhằm tối ưu hóa cho giao diện điều khiển. Đầu tiên phải kể đến, đó là chiếc Circle-Pad, cho phép người sử dụng có thể tinh chỉnh những chuyển động theo 4 hướng, được bố trí ngay phía trên nhóm phím điều hướng. Circle Pad có thể thay thế hoàn hảo cho cả 4 phím lên/xuống/trái/phải. Kế đến là, phím Home có chức năng giúp quay về Màn hình hệ thống chính (Home Menu) của 3DS.
Bên cạnh đó, phím điều chỉnh độ sâu của hình ảnh 3D (3D Slider) cũng đóng vai trò quan trọng, trong việc chi phối đến sự hoạt động của 3DS. Lí do có sự hiện diện phím này, đó là hình ảnh 3D của hệ thống 3DS, phụ thuộc vào ‘cảm nhận’ của từng người. Phím này, cho phép người dùng có thể điều chỉnh được ‘mức độ 3D’, sao cho phù hợp với ‘cảm nhận’ của họ nhất, mà không gây ra sự khó chịu.
Cuối cùng là, điểm nổi bật nhất của 3DS, đó chính là màn hình trên với tỉ lệ 5:3, rộng 3.53 inch. Với khả năng hiển thị hình ảnh 2D, và 3D không-dùng-kính, nhờ vào việc tích hợp nút tinh chỉnh độ sâu 3D (3D Depth Slider) đã đề cập ở trên. Màn hình trên của 3DS có độ phân giải lên đến 800x240 pixel (400x240 cho mỗi nhãn-phỗ), cao nhất trong dòng máy chơi game DS. Việc nâng độ phân giải cho màn hình trên, giúp 3DS hiện thị tốt những hình ảnh 3 chiều với chất lượng cao.
Ngoại hình của 3DS, về tổng thể khá giống với các sản phẩm khác trong dòng DS, chỉ sai khác rất ít về kích thước và trọng lượng: Các số đo kích thước, gồm 130 x 74 x 20mm (dài x rộng x cao); trọng lượng cân được là 230 gram. Nhỏ hơn chỉ khoảng 10% so với DS Lite, người dùng có thể cho vừa vào túi quần áo của mình.
(Trọng lượng của 3DS nặng hơn DS Lite chỉ có 12 grams.)
Một chi tiết khá quan trọng nữa, đó chính là thời lượng pin: 3DS có thời lượng pin khoảng 3 - 5 giờ sử dụng liên tục cho các tựa game 3D; và khoảng 5 - 8 giờ cho cho các tựa game thuộc dòng máy DS, trước khi người dùng phải sạc lại.
Thực tế, thời lượng này có thể kéo dài hơn, khi người dùng điều chỉnh mức độ sáng ở mức hợp lí. Có tất cả 5 mức sáng cho màn hình, và người dùng có thể thiết lập chế độ tiết kiệm năng lượng (Power-Saving Mode). Ở chế độ này, màn hình của 3DS trông có vẻ ‘hơi ngã màu’, nhưng bù lại giúp kéo dài thêm thời lượng pin rõ rệt (khoảng từ 20 đến 40 phút).
Để bảo quản pin được tốt, Nintendo khuyên người dùng 3DS, nên sạc và giữ cho pin luôn đầy. Khi thấy đèn báo pin yếu, nên tắt máy ngay và để tránh trường hợp pin hết cạn. Đó là lí do mà, 3DS được kèm theo 01 đế sạc (Charging cradle), nhằm giúp cho việc sạc pin được dễ dàng và thuận tiện. Thời gian để sạc đầy hoàn toàn cho một pin dành cho 3DS, là khoảng hơn 03 giờ, và sau khoảng 500 lần sạc lại, dung lượng pin sẽ giảm đi khoảng 30%.
(Chiếc đế sạc trong bộ phụ kiện kèm theo của 3DS, rất tiện dụng)
:: Game dành cho 3DS và game của dòng máy DS.
Thẻ game dùng cho máy 3DS được Nintendo thiết kế mới, với dung lượng 2 Gigabytes (GB), và được tăng cường khả năng chống sao chép bất hợp pháp. Theo một số thông tin không chính thức, thẻ game dành cho 3DS có thể vượt qua con số 2GB. Tuy nhiên, người dùng nói chung, và những người hâm mộ sản phẩm của Nintendo nói riêng cũng không lấy làm bất ngờ, và tò mò về vấn đề này. Bởi vì, Nintendo rất ít khi công bố một cách tường tận các chỉ số liên quan đến phần cứng.
Về kích thước vẫn gần giống với các thẻ game dành cho dòng máy DS, chỉ có thêm một phần ‘ngàm’ nhỏ, nhô ra để phân biệt và tránh việc người dùng cắm nhằm loại thẻ này vào các máy DS/DSLite/DSi/DSi XL. Nintendo 3DS thừa hưởng được thư viện khổng lồ những tựa game của dòng máy DS, nhờ vào phần cứng có khả năng tương thích ngược với tất cả những game đã phát hành trên hệ máy DS, bao gồm cả những phần mềm trên Nintendo DSi (DSiware).
Hệ điều hành của 3DS cho phép người dùng, có thể quay về Home Menu, trong khi họ chơi game, bằng cách nhấn phím HOME trên nhóm phím chức năng. Nhưng tính năng này chỉ hỗ trợ những game dành riêng cho 3DS mà thôi. Đối với những game khác của dòng máy DS, khi nhấn phím HOME, trong khi chơi, người dùng sẽ được cảnh báo rằng: Toàn bộ dữ liệu của game sẽ bị mất, nếu chưa được lưu lại.
:: Các phần mềm cài sẵn và tính năng mới.
1. Thanh công cụ và các ứng dụng cơ bản:
Nintendo 3DS có khá nhiều tính năng mới, thông qua các phần mềm những phầm mềm cài sẵn, mang đến nhiều trải nghiệm mới thú vị cho người dùng. Các tính năng cơ bản, như là: Ghi chú, trình duyệt web được cải thiện nhiều so với các sản phẩm khác cùng dòng DS.
Tất cả được sấp xếp một cách rõ ràng, khoa học trên màn hình chính (HOME MENU). Ở HOME Menu, màn hình trên của 3DS sẽ hiển thị các thông tin chung, và thông tin riêng của ứng dụng; danh sách các ứng dụng, thanh menu ứng dụng cơ bản và các thông báo được hiển thị ở màn hình dưới. Lí do vì, màn hình dưới hỗ trợ cảm biến ‘chạm’, sẽ thuận lợi cho người dùng thao tác.
Ngay ở HOME Menu, trên thanh công cụ của màn hình dưới, ngoài việc có thể điều chỉnh độ sáng; và chọn cách sấp xếp các biểu tượng (icon) trong danh sách ứng dụng, người dùng còn có thể truy cập vào các ứng dụng cơ bản, bao gồm: Game Note, Friend List, Notifications, Internet Browser.
2. Tính năng StreePass và SpotPass:
2.1 Tính năng StreetPass:
Nói một cách đơn giản, để dùng tính năng StreetPass, người dùng chỉ cần bật nguồn 3DS và chắc rằng 'chức năng Wifi' cũng được kích hoạt. Sau đó, chỉ cần gập máy lại để cho vào túi, và đi ‘loanh quanh’ ngoài phố. Nếu trên đường đi, họ gặp một ai đó cũng sở hữu 1 chiếc 3DS, cũng đang được bất nguồn và tính năng Wifi. Thì, trong một khoảng cách nhất định, lập tức một số dữ liệu sẽ truyền qua/lại giữa 2 máy 3DS. Dữ liệu này tự động truyền trực tiếp qua/lại giữa 02 máy 3DS, mà không cần thông qua một thao tác trung gian nào khác.
Do đó, nhiều tựa game trong tương lai có thể áp dụng khả năng giao tiếp StreetPass giữa 02 máy 3DS, để kết nối những người chơi với nhau. Người chơi có thể trao đổi/chia sẽ dữ liệu của họ với người chơi khác, thông qua việc ‘đi lại’ trên đường và khu đông người. Ứng dụng “Mii Plaza” cài sẵn trong Nintendo 3DS, là một ví dụ cho việc áp dụng tính năng StreetPass, khá thú vị.
2.2 Tính năng SpotPass:
Tính năng SpotPass của 3DS khác một chút so với StreetPass. Đối với StreetPass, người dùng 3DS cần ‘đi ngang qua’ một người khác có sỡ hữu thiết bị này. Còn đối với SpotPass, thì người dùng chỉ cần ‘đặt’ chiếc 3DS của họ vào trong tầm phủ sóng của một “điểm truy cập” mạng không dây (access-point). Chú ý rằng, điểm truy cập không dây ấy phải được người dùng thiết lập kết nối ‘tinh cậy’ từ trước.
Khi đó, chiếc 3DS sẽ tự động tìm đến những nội dung trên Internet, và ‘âm thầm’ tải về. Riêng với việc nâng cấp firmware của máy, thì cần có sự đồng ý của người dùng.
Khó có thể diễn giải một cách rõ ràng, để hình dung tính năng StreetPass và SpotPass hoạt động như thế nào! Do đó, người dùng sẽ tự cảm nhận được sự tiện lợi và hấp dẫn của 02 tính năng mới này trên chiếc Nintendo 3DS, trong việc ứng dụng vào các tựa game và tạo nên sự kết nối ‘không biên giới’ giữa những người sỡ hữu chiếc máy chơi game cầm tay này.
[*] Cả 02 giao tiếp StreetPass và SpotPass sẽ được kích hoạt cùng với tính năng thu nhận sóng Wifi. Do đó, người sử dụng 3DS cần lưu ý các thiết lập lựa chọn loại dữ liệu mà họ muốn truyền/nhận thông qua 02 loại giao tiếp này. Để tránh những trường hợp rò rỉ thông tin cá nhân của mình.