Ôi vết thương đó hằn sau trong con tim bé nhỏ mỏng manh bỗng nhói lên mỗi khi giá lạnh tưởng chừng như tan nát mổi khi đêm về , nổi nhớ đó giày xé tâm hồn xơ xác , rách nát , dễ vở , em đến bên anh dạy anh biết thương biết yêu , nhưng khi em đí em không dạy anh cách nào để quên được nó ... Vì sao em ra đi , và vì sao em quên đi , vì sao khi em đi em không nói câu chi , giờ con tim anh đau , anh đau , vì tình yêu ta trao nhau , về sau bao tháng ngày em ấm bên nhau , người ơi em hay chăng , kể từ khi em ra điii , thì 1 con tim luôn kiếm tìm em góc phố xưa . Nếu cuộc đời không có tình yêu thì anh sẻ không khóc , sẽ không khóc , em yêu ơi người ơi em đã mãi xóa anh trong tim em rồi , và rồi anh biết em sẽ ra đi vì anh mang cho em bao nhiêu đắng cay , anh sẽ mãi yêu em anh mong em hạy thứ tha 1 lần , như loài hoa trong thiên nhiên không thể thiếu đi anh mặt trời .......... Giờ kiếm tìm nụ cười trong hư vô , gương mặt khắc khổ nhưng vẫn cố , lê bước trên con phố xưa con mưa ứ đọng lại , là 1 màu đen muốn xóa mà không phai bước thời giạn , điếu thuốc trên tay dần tàn dần tan thở dài theo làn khói , nổi nhớ hiện về tim lại nhói , lặng lẽ tựa bên ghế đá công viên như là 1 pho tượng , thời gian cứ xóa đi vết thương , xóa đi xóa lại sao vấn vương , tìm đâu hạnh phúc , tình yêu , tìm trong vô thường , tìm đâu , tìm đâu tình yêu tìm đâu...